Mặc đồ gợi đòn như này bảo sao không bị hiếp. Đột nhiên tôi thấy mắt cô ấy mở ra và má cô ấy đỏ bừng, như thể cô ấy nhìn thấy điều gì đó khiến cô ấy ngạc nhiên. Tôi nhìn theo mắt cô ấy và nhận ra rằng tôi thực sự đang ở trước mặt cô ấy khi cô ấy bước vào. Các video khiêu dâm vô tư chất đống trước nhà trên chiếc ghế sofa rất gần với cô ấy, để cô ấy có thể nhìn thấy hết những cảnh tục tĩu, dâm ô trên bìa. Vô cùng xấu hổ, tôi lao tới cuốn băng vào giấy báo, lắp bắp giải thích cho cô ấy: “À… tôi vừa mượn mấy thứ này để học chiều nay… Tôi xin lỗi…” “Tôi biết… không có gì ở trên có thể giúp được chúng ta, phải không? “